Gucci Mémoire d’une odeur ra mắt vào mùa Thu, thời điểm các nhà nước hoa chạy đua ra nước hoa mới để kịp được có một suất trong những núi quà Giáng sinh cao ngất. Tôi không nghĩ Mémoire d’une odeur sẽ bán chạy như Libre YSL, như Carat Cartier hay như Idole Lancome, sẽ không xuất hiện nhiều bên những cây Thông, nhưng tôi chắc đây là một mùi hương khó quên và đáng để sưu tầm.
Mémoire d’une odeur của Alberto Morillas đưa tôi đến với cánh đồng cỏ phủ đầy Camomille với thứ hương xanh, đậm mùi cỏ cây và mùi nắng hanh. Mùi Camomille mơ màng trên da, mơn trớn bằng thứ mật tươi, óng ánh như thể vừa được tiết ra sau một đêm dài ngủ trong nụ hoa. Lớp mật hoa nhẹ ngọt, thanh khiết như sương sớm, chứ không sỗ sàng animalic như mật ong, quyện với hương cỏ cháy nắng ẩm khô. Tôi nằm trên cỏ, nhấn chìm mình vào ngàn cánh hoa Camomille, lênh đênh giữa biển mùi hương dịu mát của hương hồng và nhài rất nhẹ, bồng bềnh trên xạ hương và đàn hương. Có những bạn sẽ bảo hương này bám toả không tốt, tôi hoàn toàn đồng ý. Nhưng không phải lúc nào độ bám toả ngùn ngụt và một Sillage khủng mới khẳng định được sự đẹp đẽ và “chín” của một mùi hương. Quan trọng là mùi hương chuyển tải được ý đồ của những người tạo ra chúng. Có những mùi hương sinh ra chỉ để phủ lên da bạn một lớp hương mỏng manh như voan. Có những hương thơm chỉ cần thoáng qua chỉ một vài giây thôi, cũng đủ để mở toang hết những cánh cửa của quá khứ. Ký ức đó có thể là một tách trà Camomille giữa một đêm thao thức, đầy suy tư hay cũng có thể là mùi hương tóc của ai đó vào một buổi chiều Thu.
Sản phẩm hiện chưa có nhận xét nào